Thám tử Poirot là bạn vong niên của tôi. Đó là một ông già hơi thấp, gương mặt phúc
hậu, da dẻ hồng hào, đặc biệt, đôi mắt ông sáng quắc dưới vầng trán cao, ẩn chứa bên
trong một trí thông minh tuyệt vời.
Tối nay, Poirot mời tôi đi ăn tại nhà hàng khách sạn Bồng Lai. Hình như tất cả
quí ông bà sang trọng nhất thành phố đều tụ tập ở đây. Vừa bước vào tôi đã
choáng ngợp trước những bộ quần áo đắt tiền, nữ trang lấp lánh và cả mùi
hương của nước hoa sực nức không gian. Poirot kéo tôi ngồi xuống chiếc bàn đặt
cạnh một chậu kiểng lá răng cưa rất đẹp. Ông đưa mắt nhìn quanh:
– Nơi đây thật là lý tưởng cho bọn trộm cắp ra taỵ..