Nhớ người ánh mắt sâu thăm thẳm
Qua ta rớt lại một ánh nhìn
Để rồi thành vết hằn sâu đậm
Khắc tận đáy lòng … tận đáy tim!
Nhớ người mỗi sáng bình minh tới
Choàng tỉnh cơn mơ lệ ướt nhoà
Vòng tay nồng ấm buông thật vội
Gặp người trong mộng cũng xót xa…!
Nhớ người … nhớ buổi đầu tiên ấy
Hai đứa hẹn nhau giữa hạ nồng
Cà phê quán vắng … Phượng Hồng cháy
Tay chạm bàn tay … ấm áp lòng…!
Chẳng nghĩ thương người … thương đến thế
Xót xa … vụn vỡ vẫn hoài thương
Chạm tới tên thôi cũng rơi lệ
Thắt chặt tim rồi … sợi tình vương…!
Nhớ người… lặng im đâu dám nói
Nuốt lệ vào tim … chua chát cười
Bởi duyên không phận đời hai lối
Để cả một đời … thương nhớ ơi!
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL –