Em lạc về đâu trong ký ức không tên
Nơi miền xa thẳm hun hút ngàn nỗi nhớ
Những mùa thương vội vàng chạm mình vào ô cửa
Rồi dỗi hờn lặng lẽ rời xa…
Em lạc về đâu khi lòng chưa thôi những xót xa
Thời gian trôi qua vẫn bộn bề cay đắng
Trái tim chênh vênh giấu mình vào khoảng lặng
Đau một lần mà mãi vẫn chưa vơi…
Em lạc về đâu giữa phố đông xuôi ngược vạn người
Bàn tay nhỏ nào với được khoảng trời xanh thẳm
Nỗi nhớ không tên cứ ươm mầm vị đắng
Năm tháng vô tình nhắc nhớ mãi niềm đau
Em lạc về đâu giữa dòng đời ảo ảnh muôn màu
Yêu thương qua mau như cơn mưa chiều cuối hạ
Thời gian có thể xóa nhòa đi tất cả
Sao trái tim mình chẳng thể nào buông bỏ một người dưng..?!
#NguyễnHuệ