Bốn lăm rồi vẫn cứ nhiều mộng mơ
Cũng xao xuyến từng phút giây chờ đợi
Một lời hỏi thăm cũng khiến lòng bối rối
Cũng bâng khuâng hết tối lại sang ngày.
Bốn lăm rồi vẫn muốn tay trong tay
Trao nhau khát khao, nồng nàn da diết
Như thuở đôi mươi cồn cào và mãnh liệt
Cháy hết mình cho những đam mê.
Bốn lăm rồi vẫn sợ những tái tê
Vẫn thấy cô đơn khi Đông về trống trải
Vẫn tủi thân và nhiều khi hoang hoải
Dễ mủi lòng và sợ những dối gian.
Bốn lăm rồi dẫu vất vả lo toan
Tóc trên đầu màu sương đã ngả
Dẫu cuộc đời bao thăng trầm vất vả
Vẫn luôn mỉm cười đón nhận những yêu thương…!
– Diệu Thu –
Nhasachmienphi.com