Xin đời một chút bình yên
Để em thả hết muộn phiền trôi đi
Đừng gồng mình cố mà chi
Nhớ thương rồi cũng có khi úa tàn.
Mai về thả hết đa đoan
Thả luôn yêu dấu ngút ngàn trao ai
Để bình lặng mỗi sớm mai
Để trong veo những ngày dài lê thê.
Để thoát ra khỏi cơn mê
Người dưng cũng có hẹn thề chi đâu
Dắt mình qua những nỗi đau
Qua những đắng chát bể dâu ở đời.
Mai về tìm lại nụ cười
Đẹp tươi trong trẻo như thời tuổi thơ
Lại buồn vui- lại vu vơ
Nhưng mà chẳng nữa đợi chờ bóng ai.
Hình dung đó – rồi nhạt phai
Người như là hạt sương mai đầu ngày
Đọng lại một chút rồi bay
Cớ sao ta phải thương hoài ngàn năm!
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL