Thôi xin gió đừng thổi mạnh thêm nữa
Tiết đầu mùa cái rét vội đi ngang
Ta chỉ sợ chút thay đổi khẽ khàng
Cũng sẽ khiến người thương nơi đó lạnh.
Mà gió ạ thôi xin đừng nhặt nhạnh
Gom mây thành Mưa vần vũ chênh vênh
Người thương ta mải mê việc quên mình
Lạnh bất chợt ta sợ người ốm mất
Biết gió mưa việc của trời , của đất
Tránh sao được quy luật của tự nhiên
Ta chỉ xin cơn gió đến thật hiền
Và chầm chậm tiết trời dần rét ngọt
Sao cũng được miễn đừng mưa bất chợt
Khi người thương đang kẹt phố tan tầm
Hãy từ từ để người kịp lưu tâm
Tìm nơi trú mưa không làm ướt áo
Ta mang hết tấm chân tình thơm thảo
Trao cho người chẳng đong đếm điều chi
Mong an bình luôn kề bước người đi
Mưa gió lạnh về phương ta cũng Đặng
Một chữ tình trong tim ta sâu nặng
Dành cho người … duy nhất người mà thôi
Là yêu thương … là rung cảm trong đời
Nguyện ướt áo để người luôn ấm áp!
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL