Nhìn đôi lứa tay trong tay kề cận
Valentine buồn xa vắng một người thương.
Ở phương này mưa rả rích rơi tuôn
Làm khơi gợi bao nguồn cơn dĩ vãng
Cũng năm trước ngày này thật lãng mạn
Nến và hoa mình trao tặng môi mềm
Valentine về làm em nhớ anh thêm
Miền ký ức êm đềm ngào ngọt quá
Nhìn thực tại mỗi người đi mỗi ngả
Mưa não nề … đêm lạnh giá hồn côi
Ở phương trời nào đấy thật xa xôi
Xin nhắn gửi đôi lời theo cánh gió
Rằng: nơi ấy có người yêu bé nhỏ
Chốn đi về vò võ một mình ên
Valentine buồn ngồi viết một cái tên
Mưa vẫn đổ làm buồn thêm chút nữa
Thèm môi ấm thật nồng nàn chan chứa
Đêm một mình bên song cửa … nhớ anh!
#TAN- Trần Ánh Nguyệt