Chiều nay gạo rụng sân đình
Ngẩn ngơ cánh nhạn lặng thinh lưng trời
Xót lòng thương cánh hoa rơi
Nghiêng nghiêng vạt nắng cõng lời tâm kinh.
Cũng là một kiếp phù sinh
Trăm năm tuế nguyệt biết mình về đâu
Ta bà là cõi bể dâu
Sinh thời là gửi …
Thác sau là về…!
Dìu nhau qua cõi u mê
Yêu thương gieo khắp bốn bề nhân gian
Người người thoát cảnh lầm than
Yên vui hạnh phúc an nhàn thong dong
Tịnh thiền sắc sắc không không
Lá rơi cũng chỉ một vòng đến đi
Đừng buồn thương xót mà chi
Đã xanh cùng kiệt tiếc gì tàn tro
Kiếp người như một giấc mơ
Ngộ ra sinh tử…
là Vô thường Đời!
– Đồng Ánh Liễu –
#ĐAL