Có phải anh buồn rồi giận lẫy em không
Ghen với cảm xúc kia em lồng vào câu chữ
Lúc hoạ cùng chàng thơ… lúc dành cho người yêu cũ
Chẳng an phận riêng mình mà lại ấp ủ đa mang!?
Quá khứ xa xưa nay đã quá muộn màng
Em chỉ kể lại thôi như một trang nhật ký
Anh chẳng những người thương mà còn là người tri kỷ
Phải nhớ rõ một điều lòng chỉ có anh thôi
Thế giới ngoài kia tồn tại biết bao người
Mà mình đã chọn nhau là bạn đời muôn thuở
Không phải ngẫu nhiên mà là do duyên nợ
Anh thương em mà.. hiểu nữa có đúng không!?
Đừng ghen nữa anh nha.. người thương ở trong lòng
Anh lặng em câm còn mặn nồng sao được
Cười chút đi anh rồi ngoắc tay hẹn ước
Dù có thế nào cũng đừng bước qua nhau.
#TAN- Trần Ánh Nguyệt