Mùa sâm sấp cũng về ngang ngõ vắng
Ngọn gió còn cõng nắng cuối đồi xa
Ừ thì dẫu lưng trời đầy mây trắng
Chẳng thể nào dỗ được Thu đừng qua !
Ừ xa xót nụ tình nào chớm nở
Ta ngây khờ trao thương nhớ đầy vơi
Nào ai biết có một ngày vụn vỡ
Mắt biếc giờ… bạc phếch nỗi buồn thôi!
Trách người lắm! – muộn rồi còn gặp gỡ
Còn gieo chi nồng ấm lúc hao gầy
Tim tưởng đã cả đời không hé mở
Người nỡ đành đem tình đến bủa vây!
Đau là đấy! Thật lòng đau từ đấy
Ai đem về ấm áp một vòng tay
Rồi đông ấy – nụ hôn nồng run rẩy
Tim rộn ràng hát tình khúc đắm say
Thương là thế! Cũng nhớ nhung là thế
Nhưng ngậm ngùi gạt bỏ bóng hình nhau
Muộn màng quá! Nên chúng mình chẳng thể…
Chừ Đông về…
vàng võ một niềm đau !
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL