Em cũng biết mình có duyên không nợ
Đơn phương mà chứ dám ngỏ cùng ai
Định mệnh khiến cho an bài gặp gỡ
Để tương tư nhung nhớ suốt đêm ngày.
Nhìn anh đấy vẫn online sớm tối
Gõ đôi dòng muốn thăm hỏi vài câu
Viết tin nhắn … để thật lâu không gửi
Rồi xoá đi … xong ôm gối … đập đầu
Ai khắc hoạ điểm tô màu nỗi nhớ
Nghĩ đến anh … trong hơi thở vẫn anh
Dẫu em biết tình mong manh tạm bợ
Vậy mà sao muốn gắn bó đoạn đành
Anh cũng biết … chỉ là anh không nói
Vì tỏ tường mình cách lối … chia ngăn
Thà giấu kín khỏi băn khoăn tội lỗi
Để đời này không phải gọi cố nhân
Đời mấy tí … được bao lần thổn thức!?
Khoảnh khắc thôi… muốn hạnh phúc bên người
Dẫu mai mốt có lẻ loi cũng được
Ngay lúc này… mình chung bước … tình ơi!
Lấy can đảm một lần thôi … em nói
Nhớ rất nhiều … lỡ yêu mỗi mình anh
Đồng ý nhé … đừng chòng chành rồi chối
Ngại ngùng thì để em nói hộ anh!
#TAN- Trần Ánh Nguyệt
Nguồn ảnh ST.