Nếu như ví anh là thuyền trên biển
Thì em xin làm con sóng bạc đầu
Để thuyền – sóng mãi muôn đời hoà quyện
Dẫu gập ghềnh nhưng chẳng thể xa nhau.
Nếu như ví anh là vì sao nhỏ
Thì em xin làm đôi mắt tinh tường
Chỉ cần ngước… luôn có anh ở đó
Dẫu mây mù hay lắm lúc sương buông.
Em chỉ muốn được bên anh mãi mãi
Buồn cùng anh, vui khi thấy anh cười
Nhưng tạo hoá dường như trêu ngươi vậy
Em yêu người … người yêu họ … thế thôi.
Thôi thì đứng nép bên lề hạnh phúc
Dõi theo anh lòng cũng thấy vui rồi
Đời em đấy, đôi ba lần trong đục
Mạnh mẽ mà… đâu còn chút chơi vơi!
#TAN- Trần Ánh Nguyệt