Có những điều không cần phải nói ra
Chút tinh tế đã tự ta thấy rõ
Chẳng cần hỏi … chẳng cần ai thổ lộ
Khi hai người đã thấu tỏ lòng nhau.
Có những điều không chạm lại thấy đau
Một cử chỉ đã làm sầu thê thảm
Một ánh mắt tự thu mình hụt hẫng
Khi tận tường, đồng cảm ở con tim.
Làm anh buồn … chắc chắn bởi tại em
Dẫu im lặng chẳng nói thêm gì cả
Nhưng em biết đâu có gì là lạ
Cái chấm câu cũng lạnh giá cõi lòng.
Em muốn mình san sẻ hết được không
Xin anh đấy đừng để lòng nặng trĩu
Em chẳng muốn anh một mình gánh chịu
Trải nỗi lòng, cùng hiểu để…cảm thông!
#TAN- Trần Ánh Nguyệt