Có đôi lần đứng trước biển mênh mông
Em sợ hãi giữa muôn trùng sóng dữ
Sợ lạc mất từng lời thơ con chữ
Và sợ mình chẳng giữ nổi tim anh.
Có đôi lần em tự hỏi trời xanh
Đã sắp xếp duyên lành cho hai đứa
Có khi nào giữa bao lời hẹn hứa
Ta lạc nhau vì vết cứa của đời.
Có đôi lần mình đã thấy chơi vơi
Nửa trái tim đơn côi hằn trăn trở
Vẫn tin rằng đời còn câu duyên nợ
Đã an bài sao lại sợ lìa xa.
Có đôi lần đứng trước biển ngân nga
Ví tình ta không ồn ào như sóng
Nhưng tình yêu đâu bao giờ phẳng lặng
Biết giữ gìn và trân trọng không thôi.
Đã có duyên mình gặp gỡ bên đời
Hãy cứ để nụ cười luôn hiện hữu
Hãy yêu thương, bao dung và tha thứ
Hạnh phúc đong đầy, dù muộn cũng vui.
#AnYên