Nếu chẳng ai thương em nhiều đến thế
Thì xin em hãy thương lấy chính mình
Tội tình gì mà tắt nụ cười xinh
Đời đẹp lắm … còn bao điều đẹp lắm.
Em nhìn kìa bên hiên … đan vạt nắng
Lấp lánh đùa trong gió mới xênh xang
Đôi vai ai … oằn lại cõng gánh hàng
Mồ hôi thấm nhưng nụ cười vẫn đọng
Buồn chi em đời chẳng là giấc mộng
Tất tưởi mệt nhoài… khập khiễng chua cay
Bao khổ đau gieo giữa thế gian này
Vượt qua hết là chuỗi ngày thong thả
Trải cuộc sống … bao tháng năm vất vả
Thương lấy mình – hãy sống vì mình đi
Chuyện gì buồn đừng nhớ mãi mà chi
Người không đáng … quên thôi buồn không đáng!
Nửa đời sau cứ thong dong bình thản
Sống cuộc đời kiêu hãnh của riêng em
Đừng bao giờ để lệ ướt môi mềm
Ai trân trọng ta mới cần gìn giữ
Nếu chọn sai buông tay đừng tư lự
Mệt đủ rồi … cho phép mình nghỉ ngơi
Cứ an nhiên hạnh phúc thắm môi cười
Ta chỉ có … một cuộc đời để sống…!
– Đồng Ánh Liễu –
#ĐAL