Em ơi đừng buồn nữa
Dẫu mưa kín đường về
Cơn mưa chiều lạc lối
Dẫu trong lòng tái tê!
Là người ta thay đổi
Không thương em nữa mà
Khóc làm chi em hỡi
Cho má hồng phôi pha
Rồi đến ngày em hiểu
Dù thiết tha thế nào
Người vô tình hờ hững
Thì ta biết làm sao!
Đời vô thường là thế
Thoắt cái đã xa rồi
Trách làm chi dâu bể
Phải học cách quên thôi
Sẽ đến ngày em biết
Trồng thêm mảnh vườn xinh
Thay vì chờ ai đó
Tự hái hoa tặng mình
Em ơi qua giông bão
Ta mạnh mẽ hơn nhiều
Đớn đau nào cũng dịu
Cuộc đời có bao nhiêu…
Nắng lại lên rồi nhé
Khóc xong thì mỉm cười
Trời ngoài kia xanh thế
Như mới ngoài đôi mươi…
Phương Quỳnh
#PQ