Người chở tôi về tháng Tám cũ được không?
Gió heo may chợt về ngang ngõ nhỏ
Lời dấu yêu ai giấu nhèm trong gió
Người nói điều gì chỉ đủ tôi nghe?
Tôi là tôi thôi người đàn bà tháng tám qua những hẹn thề
Không đủ cả tin để bước về cùng tận
Không đủ đắm say qua những mùa hờn giận
Không đủ ngọt ngào qua khỏi những lần đau.
Tôi là người đàn bà tháng tám với những nỗi nông sâu
Ánh mắt đa mang như màu vàng của nắng
Tiếng thở dài giữa trời thu thinh lặng
Như sợi gió vắt hờ ngang tóc mây.
Dẫu biết cuộc đời chẳng có những cơn say
Dài như nhớ ngọt ngào như hoa sữa
Dẫu biết có thể một ngày người chẳng còn thương tôi nữa
Tôi vẫn là tôi trong cả những dại khờ.
Người đàn bà tháng tám nào đơn độc trong cả những cơn mơ
Gói gém cả những điều đã cũ.
Tháng tám ngày hôm qua dẫu rằng đang say ngủ
Người có thể chở tôi về tháng tám cũ được không ?
#NghinhNguyễn