Bài thơ này em viết tặng riêng anh
Khi nỗi nhớ bỗng hóa thành ngọn lửa
Thiêu đốt hết trong em ngàn điểm tựa
Hồn chênh chao bởi một nửa xa vời.
Bài thơ này ướt giọt lệ em rơi
Nhòe trang giấy tâm rối bời con chữ
Muốn vứt bỏ rồi vùi chôn mọi thứ
Như ngày xưa không níu giữ điều gì.
Bài thơ này em viết…chẳng gởi đi
Tự mình đọc rồi thầm thì câm nín
Người chưa gặp sao lòng nhiều bịn rịn
Duyên trái ngang nên trái chín rũ sầu.
Bài thơ này cũng có lắm bể dâu
Khi cay đắng bắt nhịp cầu gặp gỡ
Phút lơ đãng em để tim luyến nhớ
Bóng hình anh muôn thuở chẳng xoá nhoà.
Bích Sen