Có thể nào em nguôi nhớ về anh
Nước mắt không rơi mỗi đêm tỉnh giấc
Có thể nào môi mềm không thổn thức
Chạm vào đâu cũng xa xót dạ này.
Có thể nào chỉ như hạt mưa bay
Nhẹ nhàng thấm không buốt đau lồng ngực
Có thể nào … buông lơi niềm hạnh phúc
Trả anh về miền kí ức xa xôi.
Có thể nào thương mà không nhớ đến thế này
Có thể quên anh không khi trái tim đã găm mình trong đó
Có thể không, xin hãy trả em về một nửa!
Nửa mùa yêu đi qua miền kí ức ngọt ngào.
Trả em về nơi không có nắng chênh chao
Chỉ có gió và thắm hồng mùa phượng đỏ
Có thể em sẽ không còn buồn nữa
Bởi buông rồi nên gió sẽ bình yên.
Mùa thương ơi, có thể vậy được không anh?
Hãy nói đi
Để em về hong nỗi buồn trong mùa nhớ
Hong câu thơ xưa
… ướt mềm trên bụi cỏ
Để lại tươi hồng nắng mới mỗi mùa qua
Có thể nào đi…
Để có thể nào xa…
Phương Quỳnh
#PQ