Lần cuối cùng em viết tặng riêng anh
Là tất cả chân thành em gửi gắm
Bởi duyên nợ ẩn từ nơi sâu thẳm
Nên trọn đời yêu say đắm mình anh!
Biết tình mình mọi thứ rất mong manh
Nhưng em vẫn tin chân thành có thực
Vẫn hy vọng người mang về hạnh phúc
Là hương yêu…sau kết thúc đợi chờ!
Ngồi thẫn thờ viết lỡ dở vần thơ
Nghĩ đến chuyện… anh bây giờ bên ấy…
Đang hạnh phúc với niềm vui thực tại
Dặn lòng rồi mà vẫn thấy đớn đau!
Em yêu anh từ trước chiếc hôn đầu
Trong khoảnh khắc gặp nhau nhìn bỡ ngỡ
Khờ khạo nghĩ tơ trời se duyên nợ
Nên bây giờ… người đau khổ là em!
Đếm canh tàn làm bạn với màn đêm
Chuyện đã cũ chỉ đậm thêm chẳng cũ
Học quên lãng biết bao giờ cho đủ
Khỏi thấy anh trong giấc ngủ chập chờn!
Noel về lòng bỗng nhớ anh hơn
Rồi ngửa mặt giấu tủi hờn chợt khóc
Rồi cười bảo mình đúng là đồ ngốc
Nhớ nhung gì… phút chốc nói chia ly!
Tình chưa tàn gạt lệ tiễn người đi
Em muốn xoá hết những gì tha thiết
Mùa thu chết thì tình ta cũng hết
Làm cách nào để xoá vết môi hôn!?
#TAN- Trần Ánh Nguyệt
Nhasachmienphi.com