Gom hết thương yêu để trao trả cho người
Trả những nụ cười, trả những dòng nước mắt
Làm sao nhen bếp lửa tình đã tắt ?
Cũng đâu thể nào quay ngược thời gian.
Hai đứa đến với nhau thật nhanh chóng vội vàng
Để rồi ngỡ ngàng nhận ra mình ảo tưởng
Khi không thể cùng nhìn về một hướng
Chọn lựa cuối cùng là lựa chọn buông tay.
Trả hết cho người trọn vẹn những đắm say
Mọi thứ đã đổi thay dù mình không hề muốn
Những áng mây đã bay theo gió cuộn
Phố vẫn nằm trăn trở chuyện thế nhân.
Gom hết nợ duyên để trao trả một lần
Dù mai này trăm nghìn lần nuối tiếc
Những chiếc lá đâu mãi hoài xanh biếc
Trăng có lúc tròn, lúc khuyết phải không ?
Gôm hết tháng ngày xưa giấu kín tận đáy lòng
Đợi ánh nắng hồng về xua tan buốt giá
Người hãy nhận những gì tôi trao trả
Rồi từ đây mình đôi ngả chia ly.
Tôi vẫn ổn mà ! Người hãy cứ đi đi…!
#NguyễnLamYên