Nếu đã biết bể tình là bể khổ
Tại sao em cứ nhất quyết đâm vào?
Để bây giờ em cay đắng biết bao
Để bây giờ gánh nỗi đau khốc liệt.
Người ấy đi chẳng một câu từ biệt
Bữa tiệc vui bỗng thành bữa tiệc tàn
Giấc mơ hồng phút chốc cũng vỡ tan
Hạnh phúc chẳng về ngang như mong đợi.
Thôi em ạ, đừng mãi hoài nghĩ ngợi
Cái lý do khiến người ấy phụ tình
Nắng ngoài thềm vẫn rực rỡ lung linh
Gió vẫn thổi, hoa vẫn xinh vẫn đẹp.
Những phiền muộn hãy tự mình dọn dẹp
Rồi lau khô những giọt lệ hoen mi
Chỉ mệt thôi nếu em cố níu ghì
Một hình bóng không thuộc về em nữa.
Tháng mười hai vừa chạm môi lên cửa
Dứt khoát đi, chớ lần lữa phân vân
Thà là đau đến đứt ruột một lần
Rồi sau đó, chẳng ngại ngần quên lãng.
Hãy vùi lấp tình xưa vào dĩ vãng
Để mai này sống thanh thản nhé em.
#NguyễnLamYên