Có một người tôi ngày nhớ đêm mong
Bao cảm xúc cuộn đáy lòng trỗi dậy
Bàn tay nhỏ chưa một lần nắm lấy
Mà trái tim sao cứ vậy thương nhiều.
Có một người tôi muốn gọi người yêu
Nhưng đành nén bởi rằng điều không thể
Bao lần thử ta một lần mặc kệ
Buông tay nhau mà chẳng dễ chôn vùi.
Có một người không qua lại tới lui
Đèn xanh bật ngậm ngùi dòng chia sẻ
Bao xúc cảm như có ai giằng xé
Khi chúng ta hai lối rẽ ngược đường.
Có một người ấm áp tựa ánh dương
Tiếp nghị lực tôi kiên cường hơn nữa
Người đã đến cho tôi làm chỗ dựa
Tôi vững lòng bởi câu hứa không xa.
Người với tôi muôn kiếp chẳng chung nhà
Không chạm mặt dù có qua một lối
Người chợt đến và chợt đi rất vội
Mà gieo lòng tơ rối…ngàn sợi thương..!
Bích Sen