Đứng trước biển chạnh lòng thấy cô đơn
Khi sóng cứ theo thuyền xa khơi mãi
Cả một đời sóng khát khao mê mải
Để lại bến bờ khờ dại nỗi niềm riêng.
Đứng trước biển ngày gió lặng sóng yên
Em bỗng thấy mình trở nên bé nhỏ
Anh có nghe sóng lòng mình trở gió
Có mong chờ ai trở lại đón đưa!
Đứng trước biển vào một buổi chiều mưa
Em mong nhớ gửi trao ngàn điều ước
Mênh mông thế biển ơi sao ôm được!
Dấu chân em sóng cũng cuốn mất rồi.
Đứng trước biển cùng con sóng đầy vơi
Trái tim em gửi anh ngàn nỗi nhớ
Tình em đó cuộn trong từng hơi thở
Sóng cuốn rồi vẫn dào dạt ước ao!
Đứng trước biển, lòng em vẫn khát khao
Muốn ôm anh như ngày nào say đắm
Nụ hôn anh còn ngọt ngào nồng ấm?
Như biển mãi dạt dào sâu lắng tự ngàn xưa!
Tình yêu em dẫu đời nắng hay mưa
Như biển vậy, ngàn năm kia sóng vỗ…!
Phương Quỳnh
#PQ