Nhặt cánh phượng rơi….
Tôi ước ao hè đừng nhanh đến quá
Dù cho tiếng ve có lấp đầy kẽ lá
Cũng xin chia xa thôi lấp ló sau mùa
Gay gắt màu trời chẳng một áng mây đưa
Chỉ có gió lộng lùa về bao kí ức
Cành phượng thắm chẳng xua tan nóng nực
Cho nỗi buồn thêm nặng trĩu, mông lung
Tương lai xa liệu có được bước cùng
Hay ta và bạn phải đành xa cách?
Sắc đỏ kia chợt gieo ngàn oán trách
Cho ta buồn ghét hạ biết bao nhiêu
Ve ngoan ơi im chút nhé đừng kêu
Để ly biệt đứng chờ trong giây lát
Đánh thức xong những cái đầu ngơ ngác
Ta sẽ tìm đến với hạ ngay thôi
Nếu chỉ riêng ta thì chẳng đủ bồi hồi
Cho nên bạn hỡi bắt đầu buồn đi nhé
Đừng bước lên tàu mà lại quên mua vé
Kỉ niệm này không đáng để…hư vô…
Đỗ Yến Linh Như