Có bao điều em muốn kể anh nghe
Nhưng em sợ anh cho là nhỏ nhặt
Sợ anh bộn bề.. rồi sợ anh quên mất
Nên giữ lại trong lòng chỉ của em thôi.
Anh biết không
em rất sợ những cơn mưa bất chợt rơi
Giữa phố đông không ai che cho em nữa
Một mình em dưới làn mưa chan chứa
Ướt lạnh một mình cô quạnh chỉ mình em.
Em còn sợ những lúc trời tối đêm
Sợ những đêm dài, sợ bon chen được mất
Sợ dối gian không phải là chân thật
Sợ lòng người thoáng chốc vội phôi pha.
Anh biết không.. em rất sợ cách xa
Khi hai ta ở hai đầu nỗi nhớ
Xa mặt cách lòng phút yếu lòng bỏ lỡ
Hẹn thề nào.. cho duyên nợ hôm qua.
Em còn sợ nhiều điều nữa anh à
Sợ cuộc sống nơi phồn hoa đô hội
Phố thênh thang lòng người thì chật chội
Chút tình đời nhòa nhạt quá người ơi.
Em còn sợ những điều rất xa xôi
Nhưng mà.. thôi.. không làm phiền anh nữa
Đã dằn lòng.. tự nhủ.. rồi tự hứa
Anh bận mải mà đừng kể nữa.. tôi ơi !
#ThiênThư
P/s. Anh bận mà quên mất cả nhớ em….