Nếu có thể gom mây xanh kia lại
Kết vòng tròn mơ ước… gửi cho em
Đâu đến nỗi vết thương theo năm tháng
Lệ trực trào bên gối ướt mi mềm.
Nếu có thể nhờ gió kia làm bạn
Đến bên người xua giông tố qua nhanh
Đâu đến nỗi để đêm trường giá lạnh
Ngày bình yên một câu chúc an lành !.
Chỉ vậy thôi không thể nào khác được
Vì người buồn thì cảnh có vui đâu..?
Đắng đót chi đàn lỗi nhịp cung sầu
Trăng khuyết nửa chênh vênh nơi góc phố.
Có một người dối lòng hoài mưa đổ
Lá rơi thềm ngỡ mưa rớt bên hiên
Để có một người muốn gom cả muộn phiền
Mượn hạt sương thu… dịu đi màu nỗi nhớ.
– Đình Bảo –
#tìnhyêuvànỗinhớ