Anh…
Em có trở về rồi lặng lẽ rời đi
Lòng vẫn nhớ thương níu ghì em ở lại
Những nút thắt xa xôi làm tim mình khắc khoải
Thấy mệt anh à nên lại phải xa nhau
Níu bóng hoàng hôn nhìn giọt nắng phai màu
Kỉ niệm mùa yêu lệ sầu lăn trên má
Biết trách ai đây… khi tình ta vội vã
Để phải nghẹn ngào từ tạ cuộc tình thu
Em biết thời gian sẽ lấy hết từ từ
Mực sẽ dần phai trong thư tình một thuở
Hơi ấm tàn tro chẳng đong đầy nỗi nhớ
Tim cũng sẽ lành hết vụn vỡ vì yêu
Chỉ tại giờ đây sao quá đỗi tiêu điều
Nặng nỗi nhớ thương lòng trỗi nhiều tâm sự
Trò chuyện thâu đêm rồi hẹn thề đủ thứ
Đếm nhịp canh tàn vẫn tư lự mình em
Lôi ảnh ngắm nhìn… lục tin nhắn ra xem
Câu chữ vẹn nguyên giữa lòng đêm hiu hắt
Người ở nơi đâu để mình em trầm mặc
Đếm nhịp canh tàn thắt chặt nỗi niềm riêng
Gọi khẽ tình ơi! Suối lệ chảy ướt mèm
Tí tách rơi rơi ngoài thềm mưa vần vũ
Leo lét đèn khuya em ngồi ôn quá khứ
Dốc cạn lòng mình viết dòng chữ từ ly…!
#TAN- Trần Ánh Nguyệt
#tìnhyêuvànỗinhớ