Rốt cuộc thì mình chỉ là người dưng
Chỉ là người mình đã từng thương nhớ
Chẳng phải vì hết yêu mà bởi không tròn câu nợ
Nên đắp bồi …duyên phận cũng dở dang.
Chúng mình giờ lỡ nhịp cung đàn
Gẩy thế nào thì tiếng tơ cũng lạc
Lời yêu bật lên như thanh âm vỡ nát
Em sõng soài, thảng thốt, cạn niềm đau.
Rốt cuộc thì mình chẳng thể có nhau
Đời chênh chao, em chênh anh nửa bước
Mơ ước cùng nhau em với chẳng được
Đành buông tay, chấp nhận anh rời xa.
Chẳng có gì là mãi mãi đâu mà
Những yêu thương rồi cũng sẽ phai nhạt
Anh và em chúng mình cũng sẽ khác
Đến cuối cùng cũng chỉ là … người dưng.
Nguyễn Nguyên