Người đừng nói tới thiên trường địa cửu
Khi hôm nay tình sắp vỡ tan rồi
Mới ngày nào ngồi ngắm áng mây trôi
Người hứa hẹn đôi mình thương mãi mãi
Người đừng hứa những lời yêu xa ngái
Để ta chờ bỏ lại quãng ngày xanh
Biết bao mùa lá úa trút xa cành
Chờ mòn mỏi tim ta thành già cỗi
Người có biết một lời yêu nông nổi
Người buông lơi làm tội lắm tim khờ
Bao nhiêu năm cứ một dạ ta chờ
Yêu thương ấy sẽ đến bờ hạnh phúc
Nhưng với người tình yêu này hư – thực
Lúc đam mê – lúc khao khát kiệt cùng
Lúc ơ thờ – rồi bỏ mặc dửng dưng
Yêu thương đó khi dừng – khi cuồng nhiệt !
Ta mỏi mệt – đớn đau người có biết?
Yêu hay không tha thiết có được gì
Không chân thành thì người hãy đi đi
Mặc cho cánh thiên di về viễn xứ…
Thôi người nhé ta không còn tư lự
Tình yêu này TA TỰ CẮT SỢI DUYÊN
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL