Tác giả: Gia Bảo
Đã bao lần em tự hứa quên anh
Mà tim em cứ chòng chành thương nhớ
Có phải chăng duyên kiếp xưa em nợ
Yêu thật nhiều nên lo sợ chia phôi.
Người ta nói
Mưa qua đi là thấy ánh mặt trời
Hà cớ chi mình chia đôi hẹn ước
Em chơi vơi giữa hai chiều gió ngược
Sợi tơ lòng chẳng buộc nổi tình nhau
Có khi nào anh cũng xót cũng đau
Thầm nuối tiếc khi chẳng còn nhau nữa
Nhìn lá rơi, ngắm vầng trăng khuyết nửa
Cũng xót xa như ai cứa tìm mình
Cánh hoa rơi còn chẳng nỡ vô tình
Anh hờ hững hơn người dưng xa lạ
Em khờ dại nên trái tim hóa đá
Đau nhiều rồi đau thêm nữa được không. !?
Mưa qua đi… sao chẳng thấy cầu vồng..!?
Duyên đã cạn… sao tơ lòng ngân mãi…!!!
#GiaBảo