Em muốn níu thời gian trôi thật chậm
Ở cạnh người thức trọn hết đêm đông
Mai lại tiễn người về nơi xa thẳm
Còn mình em với nỗi nhớ chất chồng
Trao trọn hết men tình cho ai đó
Bờ môi say cùng hơi thở ngọt ngào
Em mặc kệ trăng treo ngoài đầu ngõ
Hay nền trời lấp lánh những vì sao
Còn đôi phút tâm tình em khẽ hỏi
Rồi khi nào mình lại được gặp nhau
Anh cúi mặt trầm tư không chịu nói
Để cho em nếm giọt đắng không màu
Chắc là sẽ không bao giờ gặp lại
Khó mở lời có phải vậy không anh
Gặp lần cuối rồi chia xa mãi mãi
Lời biệt ly còn do dự sao đành!?
#TAN- Trần Ánh Nguyệt