Anh ơi…!
Nắng đã tắt từ buổi chiều hôm ấy anh đi
Và cúc Hoạ Mi cũng chao nghiêng cánh mỏng
Em ngước nhìn xa xăm quá khứ kia còn đọng
Anh có đau lòng thấu hiểu trái tim em?
Nỗi nhớ của em như một dải lụa mềm
Vắt ngang trời nửa che mây chắn gió
Em muốn nhắc đến trái tim… ai đó
Đã bước qua rồi… đừng quay lại hỏi thăm.
Bầu trời hôm nay chẳng còn nữa trong xanh
Anh đừng hỏi em sao hôm nay thiếu nắng?
Bởi con tim em… trót yêu anh sâu đậm
Chẳng đủ bao dung cho “Người cũ” bước vào
Anh có nghe ngàn vạn nỗi khát khao
Cứ dâng trào dạt dào như biển động
Nụ hôn ấm nồng những cái ôm xiết mạnh
Trăng thẹn thùng e ấp giấu vào mây
Thêm một lần trao nhận những khát đầy
Phố chao nghiêng yêu nồng nàn da diết
Bởi em hiểu em yêu anh tha thiết
Mãi lặng thầm như phiến đá trăm năm!!!
#TrangNguyễn