Ta trở lại buổi tàn thu …phố cũ
Phố nay buồn rêu phủ lối đi quen
Giờ này họ ấm êm bên người mới
Chỉ mình ta… lạc giữa phố không đèn
Công viên vắng… buồn hiu trơ trọi quá
Chủ nhật nào đan tay lối thu xưa
Nay chỉ mỗi Chò Nâu già bóng cả
Và mình ta ôm nỗi nhớ dư thừa
Nhìn chiếc lá vàng mơ rơi vội xuống
Cội cây già mơn mởn những chồi xanh
Tình ai đó theo dòng mưa nước cuốn
Họ sang ngang sao ta mãi không đành!?
Lá về cội thành mùn non tươi tốt
Người xa người sao đắng đót đời nhau
Nỗi niềm ẩn …sâu tầng tầng lớp lớp
Giữa dòng ngâu… ôi! Chát đắng tim sầu
Gửi kỷ niệm… buổi tàn thu.. phố cũ
Nhớ thật nhiều rồi có được gì đâu
Thu thay áo… ta về thay người cũ
Phủi sạch tay… để làm lại từ đầu
Họ cứ bảo… gánh gồng chi… mạnh mẽ
Đã con người… ai không biết buồn đau
Còn phải sống…còn bộn bề.. phải thế
Yếu mềm ư… ta biết tựa vào đâu…!?
TAN- Trần Ánh Nguyệt
#ĐẹpvàHay