Biển rất xa, xa thẳm cuối chân trời
Đêm không ngủ buông hoài con sóng vỡ
Nghe thì thầm tiếng Trăng vàng than thở
Cả lúc hoan tình soi bóng xuống sông sâu.
Nhớ đến bạc đầu, Trăng chả biết được đâu
Thèm cảm giác xưa Biển đón Trăng xuống tắm
Ru ngọn sóng tình mơn man thăm thẳm
Ve vuốt nâng niu, ôm dáng vóc ngọc ngà.
Chỉ có Trăng thôi , Trăng mới hiểu lòng ta
Si mê lắm… cứ cuồng lên vì nhớ
Sóng mãi cồn cào lắng nghe từng nhịp thở
Nhịp thở cuồng si …. Sông tắm ánh Trăng gầy.
Biết ái ân kia … Trăng có thể lên mây
Nhưng chốc lát lại rơi trong hoang hoải
Nên khuyết nửa vầng, ánh Trăng suông tê tái
Chỉ sáng nhạt nhòa trong lạnh lẽo chơi vơi.
Sao cứ gầy mòn khuyết nửa thế Trăng ơi
Cứ tận hưởng đi, những gì Sông dâng hiến
Rồi nhắm mắt lại, hình dung về với Biển
Sẽ thấy ngọt lòng với vị mặn biển khơi…!
Có phải như vầy… là tội lỗi…
Trăng ơi…!
#LongTran.