Tôi thương em, thương em biết bao nhiêu
Và còn thương cả nghìn ngày sau nữa
Vai tôi đây, lúc cần em cứ tựa
Khóc đi em, nếu em đã mệt nhoài
Mây của trời, mây cứ vậy mà trôi
Em chẳng phải của tôi, dĩ nhiên tôi biết chứ !
Em như gió, làm sao mà nắm giữ ?
Em như trăng soi bóng dưới đáy hồ
Nhưng tình yêu như muôn lớp sóng xô
Cứ vỗ mãi lên những bờ cát trắng
Cô gái ơi, thôi mà đừng cay đắng
Tôi van em, van em đấy em à !
Đông đã về giữa trời đất bao la
Chim vẫn hót những khúc ca trên phố
Dẫu trong em còn chút niềm đau khổ
Nhưng ngày mai lòng em sẽ nhẹ nhàng
Nắng vẫn rực hồng trên con phố thênh thang
Tình vẫn chứa chan, vẫn nồng nàn say đắm
Tôi vẫn thương, vẫn thương em nhiều lắm
Nên tôi mong em hạnh phúc cả đời
Em hãy nhặt về những thứ đã đánh rơi…!
#NguyễnLamYên
#sắcmàunỗinhớ