Chắc giờ này anh say giấc ngủ ngon
Nhưng đâu biết em mỏi mòn thương nhớ
Người ray rứt khóc đêm buồn tình lỡ
Kẻ nồng môi bên gối có một người
Chắc giờ này anh đã hết chơi vơi
Giữa đêm tối luôn có người kề cạnh
Cùng sớt nửa mọi buồn vui ấm lạnh
Đêm có dài cũng chóng vánh trôi qua
Chắc giờ này người chẳng nhớ về ta
Không còn đợi đón chào qua ngày mới
Lời ân ái nay dần xa vời vợi
Đã quên rồi câu nói ” ngủ đi em”
Khi bình minh rọi tia nắng qua rèm
Liệu còn nhớ thói quen chào buổi sáng
Nếu lỡ thấy dòng tin em gửi tặng
Có trả lời hay lẳng lặng xoá đi
Yêu thương xưa người chẳng thiết tha gì
Em vẫn nhớ khắc ghi vào tim nhỏ
Dù biết sẽ thêm nhọc lòng đau khổ
Ấy vậy mà không bỏ được thói quen
Làm cách nào… anh hãy chỉ dùm em…
Cách để xoá và không tìm hồi ức!?
Em muốn được ngủ thật ngon một giấc
Qua đêm dài quên sạch chuyện buồn xưa
Mưa ngoài trời… hay lòng bão thành mưa!?
#TAN- Trần Ánh Nguyệt