Chân trời kia vẫn đẹp
Năm tháng vẫn màu xanh
Ta lẽ nào bước tiếp
Con đường tình chông chênh
Người đành lòng buông bỏ
Chỉ ta còn vương thôi
Trong lòng ta hiểu rõ
Nước mắt cũng cạn rồi
Chuyện tình ngày xa ấy
Xui ta chết nửa hồn
Người về nơi xa ấy
Bỏ ta thành cô đơn
Người buông lời trăng gió
Ta ngỡ gặp chân tình
Người không duyên chẳng nợ
Ta nửa hồn điêu linh
Nếu sau này có gặp
Ta vẫn sẽ mỉm cười
Chỉ là không bước tiếp
Con đường tình đơn côi
Đời ngoài kia đẹp lắm
Nhân gian vẫn vui cười
Ta lẽ nào mê đắm
Vì một người xa xôi
Thôi thì buông ta nhé
Đau thương thế đủ rồi
Vươn vai cười thật nhẹ
Đón nắng về tinh khôi