Mưa lất phất chiều nay ướt áo mỏng
Phố trầm buồn rét mướt tựa đông sang
Có ai kia ngồi dệt giấc mộng vàng
Thu quá nửa muộn màng lời thương nhớ.
Bao mùa qua tiếng yêu thương bỏ ngỏ
Cớ sao giờ lại trăn trở tương tư
Tóc phai màu mà mơ mộng tựa như
Vừa mới chớm tuổi Xuân xanh độ ấy.
Nhớ tới ai chợt thấy lòng run rẩy
Thu vơi dần đưa đẩy mấy giọt ngâu
Thương một người lặng lẽ những canh thâu
Tình đã muộn chỉ âu sầu chiu chắt.
Chẳng dám níu sợ nhớ thương phai nhạt
Đành âm thầm giữ hình bóng trong tim
Biết đã yêu nhưng chỉ dám im lìm
Rồi câm nín dõi theo người lặng lẽ.
Nào dám đâu mong được cùng chia sẻ
Những buồn vui, những dâu bể ở đời
Thương thật nhiều nhưng chẳng thể sánh đôi
Ngậm ngùi thôi, mong cầu người hạnh phúc.
Yêu là đau bởi gặp không đúng lúc
Nhớ đong đầy héo hắt cả đời nhau…!
#ĐAL Đồng Ánh Liễu
#Mộtthờitađãyêu