Anh vui duyên mới
Có hay lòng tôi
Đêm đêm thao thức
Mắt hoen lệ rơi
Anh tươi vui hạnh phúc bên người
Để mặc tôi với giông bão tơi bời
Hoang mang cùng giấc mơ tàn trôi …
Khi xưa anh nói chỉ yêu mình tôi
Lời anh hứa vụt bay như chiếc lá bên thềm
Chán ghét người … cố quên
sao cứ mãi gọi tên …
Dặn lòng đừng nhớ thương
Còn đâu nữa tiếng yêu ban đầu
Tình yêu đó khắc ghi vạn sầu
Trái tim này đớn đau ngàn sau.
Thôi đành lạc mất nhau
Câu yêu thương giờ đã xa vời
Bao tơ vương tận cuối chân trời
Gom vui buồn dấu chôn tình côi
Ai gieo ngang trái
Cách xa từ đây
Anh vui duyên mới
Trách chi tình phai
Mây bay về phía cuối chân trời
Một mình tôi lặng lẽ không nói nên lời
Trái tim này mãi yêu một người
Còn ai xoa dịu nỗi đau của tôi
Khi xưa anh nói yêu tôi
Sao nay anh nỡ lãng quên tình ơi
Cô đơn lặng lẽ con phố không người
Liêu xiêu lê bước xót xa …mặn môi.
THỜI CON GÁI XA RỒI
Năm tháng qua em xa thời thiếu nữ
Những vết hằn muộn phiền lắm trầm tư
Đời xô đẩy trở thành đàn bà hư
Cúi xin trời hãy rộng lòng tha thứ …
Em ngây ngô ngốc nghếch mới ngoan hiền
Nét trang đài khác nào những nàng tiên
Tính vô tư đơn giản quá hồn nhiên
Trời ko thương bão giông lại ập đến …
Để bây giờ em còn như chếch choáng
Đã bao lần cứ ngỡ hoá thú hoang
Nước mắt cạn bầu trời ngỡ vỡ toang
Lòng tôi ơi! Xước trầy bao vết rạn!
Nhắc về người sao em lại run rẩy ?
Yêu hay hận? Mím chặt má đỏ hây
Bao kỷ niệm chập chờn mãi bủa vây
Chiều hạ buồn khơi lòng em sóng dậy …
Em chập chững nhen nhóm bếp lửa hồng
Đánh thức dậy nụ hồng đã ngủ đông
Giọt nước mắt mằn mặn còn bỏng rát?
Trái tim tôi ai nỡ nhốt vào lồng?
Thi Ngọc Lan