Về đi thôi xa quê đã lâu rồi
Én xôn xao đất trời thêm vời vợi
Nhánh mai vàng báo hiệu mùa xuân tới
Cảnh tưng bừng lễ hội rộ muôn nơi!
Về nhà thôi tết này vui đoàn viên
Ở bên mẹ rũ quên hết muộn phiền
Người hy sinh cả đời không điều kiện
Để ta hoài nhớ mãi tuổi thần tiên …
Hãy về đi sao cứ phải phân vân?
Chuyến tàu đêm đón đưa đã bao lần
Tiếng còi vang rộn ràng người tất bật
Hẳn mẹ hiền đang ngóng đợi ngoài sân …
Hãy về đi trở lại chốn yêu thương
Nắng vào xuân rực rỡ những cung đường
Được bên mẹ xiết bao là hạnh phúc
Đón giao thừa sống dậy kỷ niệm vương!
Thi Ngọc Lan