Ai chở xuân về
Giáng sinh này có lạnh?
Anh đừng hái xuân cho người ta mượn
Dẫu một ngày em cũng muốn riêng anh
Hãy tô cho màu mắt long lanh
Bằng hởi thở anh để dành một kiếp
Anh đừng hái xuân để làm tấm thiệp
Giữ môi hồng để kể tiếp chuyện xưa
Đừng biến tình ai thành bến đón đưa
Con đò nhỏ dẫm bừa lên nỗi nhớ
Anh đừng hái xuân nhuộm màu dang dở
Hoa héo tàn không chở nổi đau thương
Đừng để duyên thơ quên mất con đường
Giữ kỷ niệm dù vô thường đón ngõ
Anh đừng hái xuân đem đi vứt bỏ
Thơ sẽ buồn vò võ giữa canh khuya
Không ai che chở những lúc gió mưa
Mùa xuân chết
Gió lùa trên gác lạnh
Anh hãy để mùa xuân hoài kiêu hãnh
Giữ nụ cười với ánh nắng ban mai
Hồng Duyên