Ai là người nghĩ ra “tri kỷ hồng nhan”
Để vạn năm con người mơ được nồng nàn
Bên người đẹp, hiểu nhau chân tơ kẽ tóc
Giữa mưa nắng thế gian
Năm tháng qua đi, năm tháng đầy tràn
Ta chia nhau mọi vui buồn đau đớn
Có nhau trong ly café muộn
Hà thành lảng bảng sương tan
Dịu nhẹ trắng muốt dâu da xoan
Hương thanh khiết cho tình da diết
Lộng lẫy bằng lăng nhuộm tím muộn màng
Phượng vĩ nóng bừng hồn ai hân hoan
Con đường xưa dải lụa tơ vàng
Mỗi sớm tinh khôi bóng ai chờ đợi
Sẻ ríu rít chuyền cành bối rối
Đời dễ thương, như tiếng đập bồi hồi
Bình yên trong thăng trầm chìm nổi
Giữa chính tà để biết quý trân
Những tháng năm xa, những tháng năm gần
Những gì còn lại những gì phù vân
Đời đen trắng lọc tình tri kỷ
Nắng vẫn ruộm vàng và mưa chiều vẫn thế
Tơ đàn hay tơ tình ngân khẽ
Ai đâu Bá Nha, ai đâu Tử Kỳ?