Em đã đi trên những con đường
Có nắng gió và nhiều giông bão
Tuổi trẻ, tình yêu giấc mơ thật ảo
Em trở về vẫn chính em thôi.
Thời gian như dòng sông đắp bồi
Bên lở cho bên bồi đằm thắm
Qua nắng gió càng mặn mòi sâu đậm
Qua gian lao vững tin ở ngày mai.
Nước mắt rơi để có những nụ cười
Giông bão qua sẽ bừng nắng ấm
Chỉ có tình yêu nồng nàn say đắm
Là cánh chim đưa ta tới ngày xanh.
19-10-2013
Người đi
Ảnh Thư Lê
Người đi phố vắng còn ai
Đèn khuya vàng vọt ánh mai nhạt nhoà
Phố dài rụng lá tàn hoa
Tiếng đàn lỡ phím lời ca ngập ngừng.
Người đi để lại sau lưng
Một căn gác lạnh buông chùng thời gian
Ngẩn ngơ một ánh đèn vàng
Từng viên đá lạnh lật trang giận hờn.
Người đi hai phía cô đơn
Khoảng trời xa khuất nỗi buồn nhân đôi
Cuộc đời tan hợp chia phôi
Cho bàn tay lạnh cho môi nhạt nhoà.
Người đi người đã đi xa
Ta về lật bóng để mà tìm hơi
Lật trong ký ức đầy vơi
Biết đâu còn lại tiếng cười ngày xưa.
26-10-2013
Lê Toàn Thư