Để nhân dân được gần Bác nhiều hơn
Khi cánh cửa tối muộn đành khép lại.
Chẳng ai tin vào giây phút biệt ly.
Như những ngày xưa mỗi lần ra trận…
Dòng người nối nhau dài như bất tận
Bác vẫn cười thấp thoáng giữa rừng hoa.
Lan, cúc, huệ, hồng,…để tiễn Bác đi xa,
Đâu phải hoa tang đưa Người về cõi Phật
Con không thể tin điều đau đớn nhất
Chỉ nghĩ rằng cũng như những ngày xưa
“Khoét núi, ngủ hầm” dầu dãi nắng mưa…
Ngày chiến thắng, Bác lại về quê Mẹ.
Thời gian hỡi, sao phũ phàng đến thế?
Đêm nối ngày, từng giờ phút trôi qua
Lá Quốc kỳ rủ xuống, những vòng hoa
Tiếng quân nhạc nhắc con về thực tại.
Con chợt hiểu, Bác đã về nơi ấy
Với Cụ Hồ, tiên tổ,…chốn thần tiên.
Cõi vĩnh hằng, thế giới của người hiền
Bác đã hóa thành hồn thiêng sông núi.
Quảng Bình ơi, những ngày xưa rất vội
Giờ Bác về yên nghỉ giấc ngàn thu
Sóng Vũng Chùa-Đảo Yến cất lời ru
Như tiếng Mẹ ngày xưa, mùa nước ngập.
Triệu triệu con tim nghẹn ngào thổn thức
Trẻ như già bỗng cảm thấy bơ vơ,
Nước mắt ngày xưa khóc tiễn Cụ Hồ
Giờ khóc tiễn Bác về nơi chín suối.
12h00, ngày 11/10/2013
Doãn Hữu Tuệ
Doãn Hữu Tuệ
Lòng dân ghi tạc
NSUT Khánh Hòa trong dòng người viếng Đại tướng
Một cuộc đời hai cuộc trương chinh
Điện Biên phủ – Hồ Chí Minh chiến công vĩ đại
Văn võ song toàn di sản Người để lại
Ân tình Người ôm trọn nước non.
Nay người ra đi khi đất nước vẹn toàn.
Sông cạn, núi mòn lòng dân ghi tạc
Cùng một lòng theo con đường của Bác
Tay chung tay đưa đất nước bay xa.
Viết trong ngày quốc tang 11-10-2013
NSUT Dương Khánh Hòa