Chiều biên giới
Dáng mẹ
Ai giấu kỷ niệm vào đôi mắt biếc
Mà nụ cười như giết nửa hồn thơ
Chiều hoàng hôn cánh én lạc bơ vơ
Từng lớp sóng xô bờ nghe chao chác
Ai giấu kỷ niệm giữa mùa khao khát
Xuân gãy cành gió dẫm nát chờ mong
Bài thơ hôm qua đã đổi thay lòng
Từng nét mực cũng lạc dòng trôi mất
Ai giấu kỷ niệm hỏi tìm sự thật
Con chim trên cành cất cánh bay xa
Bông ô môi nở ngát giữa sân nhà
Mùa hạnh ngộ có phải là Giáp Ngọ?
Ai giấu kỷ niệm nỗi buồn lấp ló
Bông cải vàng trao đó những niềm tin
Lời thơ xưa còn nhớ chuyện chúng mình
Sao có thể
Ta hái nghìn trái đắng?
Ai giấu kỷ niệm không gian thầm lặng
Giấu nỗi hờn
Giấu sâu lắng
Mùa xuân!
Hồng Duyên