Chắc anh quên rồi cô gái ngày xưa
Chịu lắm tổn thương tim đầy vết xước
Đêm từng đêm mắt môi thấm ướt
Khóc thương mình thương duyên phận trái ngang
Có lẽ anh quên rồi bởi thời gian
Trôi vô tình như lòng người hờ hững
Câu yêu thương anh nỡ nào quên lửng
Chẳng luyến lưu và giữ lại chút gì?
Để mình em ôm lấy những sầu bi
Gượng gạo sống giữa dòng đời bạc bẽo
Ôm nỗi đau cùng con tim khô héo
Theo từng ngày đối mặt với thời gian
Anh quên rồi! Chỉ mình em nặng mang
Đêm trở giấc bóng hình ai hiện hữu
Đã biết anh quên không còn lưu giữ
Em nặng tình cứ ôm mãi không buông
Rồi từng đêm nước mắt cứ trào tuôn
Thầm van vái anh bình yên hạnh phúc
Hãy nhớ đến em dù chỉ là một chút
Để lòng em nhẹ bớt nỗi sầu thương
Nhưng anh quên rồi, chẳng còn chút vấn vương!
#HG – Huỳnh Giao