Bảo rằng quên dần sẽ thành không nhớ!
Mắc mớ gì phải nhớ một người dưng
Đâu cần chi một cảm xúc lưng chừng
Thương sâu sắc mới ghi lòng tạc dạ.
Bảo không nhớ dần sẽ xem xa lạ
Người ngang ta thả lại chút men tình
Hà cớ gì tim ta phải điêu linh
Thương đến mấy cũng im thinh lặng lẽ.
Bảo sẽ quên, nhất định quên có thể!
Dù xót lòng, dù chẳng dễ nguôi ngoai
Dù trái tim có đắng đót u hoài
Nhưng sẽ cố dỗ bình yên ở lại
Bảo cố nhé, buông nỗi buồn xa ngái !
Quên ánh nhìn, quên luyến ái chơi vơi
Mai ngồi đây khâu thương nhớ trao rồi
May vá kỹ để cả đời cất giấu
Bảo dừng đấy, thôi nhớ mong đau đáu
Xoá nồng nàn, xoá ấm áp yêu thương
Hứa với lòng buông hết những vấn vương
Trả người hết những giận hờn yêu ghét!
Bảo từ nay thả nỗi buồn trôi hết
Mây về trời
vệt nắng đừng
Tương tư!
Đồng Ánh Liễu
#ĐAL