KHÔNG duyên phận thì sao gặp gỡ
GIAN dối này trả nợ tình si
LÀ do kiếp trước xuân thì
MỘT người vùi dập rồi đi chẳng về.
NHỊP sống cứ lê thê trôi mãi
CẦU tình yêu qua lại hoài trông
THỜI xuân son sắc đượm nồng
GIAN lao em đợi,người không biết gì
LÀ em nguyện chia ly người nhé
MỘT lần thôi rồi sẽ quên anh
CHUYẾN đò lạc bến đoạn đành
TÀU sang ga ấy xóa nhanh tình này
BIỆT tăm mất ai hay em đợi
LY bôi giờ chỉ gợi nỗi đau
KHÔNG GIAN LÀ MỘT NHỊP CẦU
THỜI GIAN LÀ MỘT CHUYẾN TÀU BIỆT LY
CUỘC tình ấy có gì đáng giữ
ĐỜI yên bình quá khứ lãng quên
LÀ do duyên ấy không bền
NHỮNG gì đau khổ gợi lên thêm buồn
CHUYẾN tàu sẽ có muôn vạn nẻo
ĐI khắp miền trăm quẹo ngìn quanh
GẶP người muốn đắp mộng lành
NHAU ta đã quấn trời xanh… chối từ
THÌ chấp nhận tình như bọt sóng
ÍT niềm vui ước vọng chi nhiều
CHIA xa lòng nhớ bao nhiêu
LY bôi dốc cạn dứt điều trái ngang
THÌ thôi vậy tàu sang ga mới
NHIỀU ước mơ đang đợi…nên thì:
CUỘC ĐỜI LÀ NHỮNG CHUYẾN ĐI
GẶP NHAU THÌ ÍT CHIA LY THÌ NHIỀU
Bích Sen