Thương gì nữa, còn gì mà thương nữa
Khi chân tình đã vắt cạn trao đi
Bao tháng ngày ôm trọn mối tình si
Chỉ câm nín , chỉ lặng thầm câm nín.
Tôi đâu muốn ngọn lửa tình tắt lịm
Nhưng mình tôi cố gắng có ích gì
Nụ cười toàn đổi lấy lệ tràn mi
Giọt nước mắt khiến đời thêm đắng mặn
Thương đã cạn nên chẳng còn hờn giận
Người quên à?
Thì người cứ quên thôi
Tình chết rồi nỗi nhớ cũng phai phôi
Tôi phải sống cuộc đời tôi nữa chứ
Kỷ niệm cũ thật lòng không muốn giữ
Những ân tình để rêu phủ hư hao
Một cuộc đời thử hỏi có là bao
Sao phải khóc , phải đau vì người mãi
Tôi sẽ sống cuộc đời tôi tự tại
Bước vững vàng qua bão tố mưa giông
Vết thương lòng vá Hoài rồi cũng xong
Chờ nắng ấm đem hong là an ổn
Đón ngày trôi trong bình yên từ tốn
Xoá hình người từng khắc đậm trong tim
Sẽ tự mình tìm kiếm lại niềm tin
Vào cuộc sống , vào những điều chân thực
Chẳng còn nữa nhói đau nơi lồng ngực
Khi vô tình chạm lại dấu yêu xưa !
#ĐAL – Đồng Ánh Liễu